Bệnh dại là bệnh gây ra bởi
một loại vi rút, bệnh lây truyền từ các loại động vật sang người. Có hai thể
bệnh lâm sàng của bệnh dại là thể điên cuồng và thể dại câm (bại liệt), trong
đó thể điên cuồng là phổ biến nhất.
Vi-rút dại xâm nhập vào hệ
thần kinh của động vật có vú. Vi-rút dại chủ yếu được lây truyền từ nước bọt
của các loài động vật bị dại sang người qua vết cắn hoặc qua vết trầy xước trên
cơ thể con người. Bệnh dại cũng có thể lây truyền sang người khi động vật bị
dại liếm vào vết thương hoặc tiếp xúc vào những chỗ da bị trầy xước, hoặc lớp
niêm mạc miệng, mũi của người. 96% các trường hợp gây bệnh dại ở người tại Đông
Nam Á là do chó cắn. Tuy nhiên cũng có một số báo cáo về bệnh dại ở người là do
vết cắn của mèo, cầy, chó rừng, cáo, chó sói và các loại động vật ăn thịt khác.
Nếu một người bị động vật
cắn thì cần thực hiện như sau:
ü Vết thương cần được rửa ngay với xà phòng và dưới vòi nước chảy
liên tục trong thời gian khoảng 10-15 phút. Nếu không có xà phòng, có thể rửa
ngay vết thương bằng nước sạch dưới vòi nước chảy liên tục 15 phút. Đây là
phương pháp sơ cứu hiệu quả nhất để chống lại bệnh dại.
ü Vết thương cần được rửa kỹ với cồn 70% hoặc cồn iod, nếu có.
ü Đưa ngay bệnh nhân đến cơ sở y tế để điều trị càng sớm càng tốt.
ü Theo dõi con chó đã cắn người (nếu có thể)
Tiêm vắc-xin dự phòng bệnh dại sau phơi nhiễm, là bắt buộc nếu bạn
bị chó, mèo hay các động vật khác bị dại hoặc nghi ngờ bị dại cắn, liếm vào vết
thương hoặc tiếp xúc vào những chỗ da bị trầy xước, hoặc lớp niêm mạc miệng,
mũi của người.
Cần có trách nhiệm tiêm phòng dại cho chó, mèo đầy đủ và đúng lịch theo khuyến
cáo của các bác sĩ hoặc cán bộ thú y.
Khuyến cáo Bộ Y tế nên tiêm phòng cho chó vào các thời điểm 3
tháng tuổi, 9 tháng tuổi sau đó nhắc lại hàng năm. Nếu mang chó trưởng thành bị
bỏ rơi về nhà nuôi, lần tiêm chủng đầu tiên phải được tiến hành càng sớm càng
tốt với sự tư vấn của bác sĩ thú y địa phương.